Em dệt cuộc đời trong năm tháng tổn thương
Rằng phải mạnh mẽ và kiên cường mà sống
Bởi có yếu mềm cũng không ai rung động
Không ai thật lòng yêu trọn vẹn con tim
Như những nỗi buồn sau vỏ bọc bình yên
Em cố giấu che bằng nụ cười gượng gạo
Đôi mắt vô ưu qua thăng trầm… chai sạn
Lặng lẽ tủi hờn, nức nở giữa màn đêm

Cứ thế ơ hờ buông xả hết niềm tin
Và rồi lặng im trước bến bờ hạnh phúc
Khi những kỷ niệm ngọt ngào trong tiềm thức
Cất giữ thật sâu vẫn đôi lúc tìm về…
Duy có một điều em chẳng kể anh nghe
Rằng người con gái chọn một mình cô độc
Sau những tổn thương chất chồng trong ký ức
Luôn luôn khát khao được một phút yếu mềm...
Bên một bờ vai đủ tin tưởng, ấm êm
Thật thà yêu thương, thật thà vun hạnh phúc!
Hàn Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét