Chiều chợt giăng từng sợi buồn lên phố
Giọt cà phê như tí tách giận hờn
Giá mà ta gần nhau thêm chút nữa
Có lẽ mùa đông sẽ bớt cô đơn
Chỉ tại phố hôm nay sao lạ thế
Bao nhân tình ấm áp tựa vai nhau
Họ bỏ quên một mình em cô lẻ
Nghe lá rơi cũng ngân ngấn giọt sầu

Nếu biết bây giờ đông làm em khóc
Người có trở về ngồi xuống bên em
Có trao ngàn nụ hôn lên môi mắt
Có ôm chặt em cho vơi bớt muộn phiền...?
Em vẫn hiểu, giờ ta xa nhau quá
Nhưng lúc này, người có nhớ em không?
Anh với mùa đông sao giống nhau đến vậy?
Hiu hắt, xa xôi và muôn thuở lạnh lùng...
LĐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét