Người yêu thơ thường buồn hơn tất cả
Luôn nghĩ suy giữa hối hả ở đời
Họ cứ buồn đến giản đơn thế thôi
Nhưng lại giấu dưới nét cười rất thắm .
Những người yêu thơ thường hay suy ngẫm
Chuyện cuộc đời
êm ấm lại lạnh tanh
Vầng trăng trong mắt biếc chẳng trọn vành
Họ già trước với vàn muôn vỡ đổ .
Những người yêu thơ thường đi đón gió
Giá tận cùng
còn ở đó ưu tư
Đôi lúc hoang mang kiếm một câu từ
Lột tả hết bản thân mà chẳng thể .
Những người yêu thơ mong manh đến thế
Nhưng trước đời
mạnh mẽ đến ngạc nhiên
Họ vẫn hiên ngang dẫu có ưu phiền
Chỉ đến lúc nửa đêm họ mới là chính họ .

Những người yêu thơ vẫn là thế đó
Thực ra thì không khó để hiểu đâu
Nếu ở cạnh bên, tựa một mái đầu
Không cần hỏi một câu, họ sẽ tự mình kể ra tất cả .
Họ yêu thơ và nâng niu, quý giá
Những nét, những vần như hóa cuộc chơi
Từ câu thơ, họ có thể nghiệm đời
Và để thấy họ - một thời tuổi trẻ .
Thấy lòng từng biết cô đơn, nhỏ bé
Nghe tiếng lặng mình khe khẽ của đêm
Của đắm say, của hạnh phúc, ngọt mềm
Vì cuộc sống mà đành đem đánh mất .
Người yêu thơ, sống với đêm thật nhất
Hãy hiểu họ bằng đôi mắt, trái tim
Bằng cách nghe, cách hiểu, cả cách nhìn
(Họ cũng thiếu lòng tin và biết tủi ..)
Nếu một ngày thấy họ trong lầm lũi
Chớ vội sầu hay lo lắng nghe, ai
(Họ chỉ đang cố gắng để miệt mài
Vươn, lắng, sống kẻo mùa phai trước gió .
(Những người yêu thơ vẫn là thế đó)
Khắc Ghi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét