Hai sáu tuổi nằm mơ bờ biển rộng
Thấy xanh tươi trong những ánh cười
Và em thấy mình vẫn còn bé nhỏ
Việc bây giờ vẫn là sống thật vui!
Hai sáu tuổi, em vẫn là em thôi
Tóc rối, chân non bước qua ngàn giận dỗi
Em đâu còn trẻ để mặc mình nông nổi
Cũng chưa đủ già để biết hết đúng sai.
Hai sáu tuổi nghĩ về tương lai
Thấy những chân trời là bức tranh màu khói
Ai sẽ ở đó cùng em sau mệt mỏi
Vuốt tóc cho em trong những ngày buồn?

Hai sáu tuổi bắt đầu thấy buồn hơn
Nhưng vẫn dặn mình, trước ba mươi phải cưới
Có những điều hiển nhiên không nói
Hai sáu chênh vênh, ngôn ngữ ngỡ như thừa.
Hai sáu tuổi vẫn thích những cơn mưa
Thích ngụy biện với lòng mặc bao điều phi lý
Ai bảo Hai sáu không có quyền ủy mị
Không có quyền mơ những ao ước màu hồng?
Hai sáu tuổi, dặn mình bớt nổi nông
Bớt những ngông cuồng của Hai lăm đã cũ
Chẳng biết phải bớt bao nhiêu cho đủ
Hai sáu thênh thang, hạnh phúc chính là mình!
Thoa Pyo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét