Em cứ ngỡ rằng đã quên anh
Nghĩ về anh cùng bao miền kí ức
Em thấy mình vụn vỡ những yêu thương
Em nhận ra không phải chút vấn vương
Những yêu thương đang chất chứa trong lòng
Dẫu biết rằng ta đang đi trên hai con đường mà có lẽ chẳng thể gặp lại nhau
Nhưng tim vẫn bao lần đau vì nhớ
Em vu vơ những điều chưa nói
Anh cũng lặng thinh một lối đi về
Tự hỏi mình sao yêu anh nhiều đến thế
Lại tự mình ôm trọn những nghĩ suy
Mấy hôm nay trời chuyển mưa không dứt
Anh ra ngoài nhớ mặc ấm nhé anh
Thủ đô lạnh khiến lòng người tê tái
Em chạnh lòng chẳng nói được với anh
Cơn gió lạnh rít qua ô cửa sổ
Em trở mình trong khoảng trống không anhNhững lo lắng chỉ một mình em hiểu
Anh có hay em nhớ lắm nơi này!
Hạnh Ngô
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét