Đừng hỏi nữa! Xin anh đừng hỏi nữa
Vết thương sắp lành, lên da non còn ngứa
Tránh động vào để lại nhức nhối đau

Em bây giờ chỉ nghĩ chuyện mai sau
Dẫu bước ra từ bão giông vẫn mỉm cười rạng rỡ
Đủ ánh dương...hoa kia rồi sẽ nở
Đủ kiên cường... hạnh phúc lại bên em.
Em bây giờ...vui khi ngày nắng lên!
Cũng không thấy buồn những đêm mưa xuống
Em bây giờ đang hướng tới tương lai, thả trôi bao sầu muộn
Em bây giờ...
đã...khác lắm...
...em xưa.
NTLA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét