Có những ngày tôi thấy cô đơn
Tôi nhớ người ta trong mê man, mộng mị
Vì đã trót yêu, yêu bằng cả con tim và lí trí
Nên dẫu đau lòng vẫn chấp nhận mình tôi
Viết cho những ngày tôi cảm thấy chơi vơi lỏi trong tim tới tận từng ngõ ngách
Như cơn mưa dầm vẫn đêm ngày rả rích
Ngấm vào lòng đất thật là sâu...

Có những ngày tôi chẳng biết từ đâu
Những nỗi buồn cứ dâng đầy, kín lòng tôi ảm đạm
Ủ rũ, nặng nề như những vầng mây xám
Che kín bầu trời, chẳng thấy một ánh dương...
Có những ngày tôi chợt thấy tổn thương
Bởi người ta sao mà vô tâm đến thế
Nhưng làm được gì đây, tôi làm sao có thể
Khi chẳng là gì, cũng chẳng là ai...
Và có những ngày sao dài quá là dài
Tôi nhớ người ta trong mê man, mộng mị
Vì đã trót yêu, yêu bằng cả con tim và lí trí
Nên dẫu đau lòng vẫn chấp nhận... mình tôi
Viết cho những ngày tôi cảm thấy chơi vơi...
Nguyễn Công Tậu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét