"Em cũng muốn được yêu một ai đó thật lâu"
Lâu đến bạc đầu, dù không tồn tại nữa
Tình yêu ấy chẳng cần chi hẹn hứa
Mà vững bền bởi tin tưởng lẫn nhau
Em muốn chúng mình xoa dịu nỗi đau
Mà cả hai xưa đã từng vướng phải
Cùng nắm tay không có ai dừng lại
Trước chúng mình là hạnh phúc mãn viên
Ngày mệt nhoài em thèm lắm bình yên
Muốn gục đầu lên vai anh rồi ngủ
Mặc ngoài kia cuộc đời đang vần vũ
Ở cạnh anh, em mới thấy yên lòng.

Giá cuộc đời đẹp như những ước mong
Em sẽ chẳng việc gì mà lo lắng
Sợ ngày kia bên em chợt trống vắng
Không còn ai lau nước mắt nhạt nhòa...
Chờ một ngày khi hạnh phúc đơm hoa,
Căn nhà nhỏ tiếng nói cười rộn rã
Bữa cơm chiều khép ngày dài vội vã
Trong giấc mơ em thấy cả mình cười...
Phố tắt đường nên hạnh phúc cũng lười
Chờ đợi hoài mà sao người chưa đến?
Nguyễn Phương Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét