Tháng tư rồi, anh đã kịp về chưa?
Khoảng sân ga em vẫn thầm đứng đợi
Người đến, người đi vẫn mặc nhiên cười nói
Nắng ươm vàng, chen lẫn những bước chân
Em không dám khóc đâu! Dẫu chỉ một lần
Vì em sợ khi mắt mình hoe đỏ
Anh về... sẽ lại nhìn em mà trách cứ
Rồi tự giận mình đã để em đau
Tháng tư mưa hay đến. Muộn. Sầu
Sân ga vắng bước chân người qua, lại
Có hạt mưa nào rơi trên làn tóc rối
Ướt nhòa cả nỗi nhớ có tên anh
Có lẽ anh đang trên chuyến tàu tốc hành?
Để kịp về với em và tháng tư đầy kỉ niệm
Bó loa kèn cuối mùa vẫn còn thơm lắm
Vẫn ngủ thật ngoan hiền trên tay em.
Lê Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét