Em không dùng nước mắt
Để níu kéo một người
Dịu dàng và sâu sắc
Quyến rũ đời anh thôi
Đâu cần dùng lời nói
Mật ngọt đãi bôi nhiều
Em qua thời nông nổi
Biết gói lòng chắt chiu
Em giờ không ồn ã
Yêu thương cũng nhẹ nhàng
Bao dung và chia sẻ
Giữ chân người đi hoang
Em quá thời son trẻ
Anh tóc nhuốm màu buồn
Náu đời nhau lặng lẽ
Nương nhờ chút tình suông
Cơm ngon và canh ngọt
Tách trà sữa thơm lừng
Em ươm mầm, thắp lửa
Mắt anh cười...rưng rưng!
Trải qua bao khốn khó
Bạt trăm đoạn bể dâu
Bình yên sau sóng gió
Mình thắm duyên bạc đầu
Không thề nguyền hẹn hứa
Chỉ biết tận cùng thương
Hạnh phúc về gõ cửa
Ta còn nhau cuối đường...
Ngọc Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét