Tháng ba về ngang qua ngõ
vườn ai nở đóa tường vi
bồi hồi thương câu hát cũ
dùng dằng kẻ ở người đi
Tháng ba, có cô hàng xóm
chơi vơi hong mảnh yếm đào
hình như bóng con bướm trắng
chập chờn trong nắng hanh hao
Tháng ba có lần cụ lý
gào lên giữa lúc hội làng :
…lâu rồi không ăn phạt vạ
nhẽ nào hết đứa ..chửa hoang…
nhẽ nào hết đứa ..chửa hoang…

Tháng ba về qua chùa cổ
sư ông thõng cái chày kình
tiểu đồng khua vang tiếng mõ
vãi già hổn hển câu kinh
Tháng ba nồng nàn men rượu
tương phùng bạn rót tràn tay
bùi ngùi những câu chuyện cũ
khóc cười một thủa tỉnh say
Tháng ba, của trời của đất
tháng ba nào của riêng ai
tháng ba muôn đời vẫn thế
âm thầm nhặt những phôi phai
Ngô Đồng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét