Em vẫn là cô gái của ngày xưa
Thích mưa phùn và trầm ngâm lặng lẽ
Mặc gió về, mùa nghiêng mình rất khẽ
Em hẹn hò với những cô đơn.
Vẫn là em cô gái thích dỗi hờn
Thích xòe tay và đếm màu của nắng
Nghe bản nhạc giữa chiều buồn sâu lắng
Để lặng lòng thôi đếm những vỡ tan

Vẫn là em hay suy nghĩ miên man
Và hoài niệm về chuỗi ngày quá khứ
Tự trách mình sao đánh rơi nhiều thứ
Vết thương xưa lại âm ỉ trở về.
Vẫn là em giữa những bộn bề
Chưa bao giờ thôi nhớ anh, người ạ!
Đã giả vờ xem anh là người lạ
Mà đến giờ vẫn nhớ một cái tên!
Sầu Đông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét