Quê em mùa này đã lạnh đâu anh?
Em chợt nhớ quê anh đang mùa đông chớm rét
Những hàng cây ủ mình trong màn đêm mỏi mệt
Anh có lặng tìm một thoáng nắng mong manh…
Có phải cánh diều rong đuổi khoảng trời xanh
Hay bão đời mang tình anh về vùng trời xa lắc
Thành phố em đi qua hương hoa sữa đầu mùa rơi vào đêm khoan nhặt
Cho bước chân em chợt dừng lại một ngày...
Bài hát nào hát mãi đắm say
Thương một người ra đi và một người ở lại
Nơi phím đàn ngân lên về tận miền xa ngái
Em thương một cung trầm ấm áp tiếng anh trao
Quê em mùa này lấp lánh những vì sao
Ngàn ánh mắt trong veo trải qua miền tĩnh lặng
Em ước mình gởi vào mây sợi nắng
Sợi nhớ thương anh
Sợi hong ấm một lối về…
Em lặng nhìn dòng người và những chuyến xe
Dòng Bắc Nam hai chiều ngược hướng
Một cô gái bên sân ga lặng người như bức tượng
Một chàng trai si tình chạm vào ô cửa chuyến tàu đi
Phố trở mùa phố bỗng nghĩ suy
Mắc nỗi yêu thương chút mầm xanh nho nhỏ
Em xõa tóc mềm đi qua chiều thôi gió
Một mùa đông về chạm ngõ...
Nhớ thương anh!
Nguyễn Thị Bích Thoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét