Người lớn cô đơn, người lớn cần có nhau
Khi trái tim cần, tim biết mình thiếu vắng.
Người lớn một mình, trên đường chiều nhạt nắng
Những cặp đôi lướt qua, một mình giữa muôn cuộc tình.
Lẻ loi là đứng giữa chốn đông người
Cô đơn là chìm trong muôn tình cảm
Khi tâm trí nứt nẻ như mảnh đồng khô ngày hạn
Tiếng sẻ gọi nhau cũng là nỗi cô đơn.
Người lớn cô đơn, người lớn tự giận hờn
Tự yêu, tự thương trong muôn vàn dang dở
Giữa đường chiều chợt nhận ra tôi lỡ
Hóa thân mình thành người lớn cô đơn.
Dương Nguyên Bảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét