Có một buổi chiều con lặng trước hoàng hôn
Trông ráng đỏ ngỡ mắt mình đang khóc
Những khoảng trống cuộc đời vòng vo bao khó nhọc
Mẹ!
Đi về nơi ấy có bình an?
Có một buổi chiều hương lúa chín nồng nàn
Vết bùn non níu quàng qua chân giẫm
Con …
Nửa cuộc đời mới hay vùng thăm thẳm
Cái nắng rách trời
Mưa bão đổ vai cong
Có một chiều con trở lại bên sông
Vẫn đôi bờ dăm cỏ lau xơ xác
Chú nghé con cùng mẹ lội qua ngày ngơ ngác
Thằng bé chăn bò miệng hát tỉ ti
Rồi bất chợt trong bóng nắng con đi
Muốn tựa bên cây như một lần có mẹ
Trái tim đau thương lại vết hằn thoảng nhẹ
Con viết điều gì khi tóc mẹ còn xanh...?
Có một ngày như thế mãi loanh quanh
Con bước
Những lối mòn, giếng nước, gốc đa
Những câu chuyện đi xa ,trở lại...
Và nụ hoa hồng sắc trắng đã cài lên!
Bích Thoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét