Là hai cực của hạnh phúc
...và bất hạnh
Là con dao hai lưỡi mong manh
Trộn hòa giữa tình yêu và nỗi nhớ
Là những chiều có lắm kẻ bơ vơ...
Nói làm sao để lý giải thành thơ
Cái cảm xúc của tình yêu đôi lứa
Chỉ biết rằng những niềm yêu chất chứa
Bỗng vỡ òa trong một phút chạm nhau...
Yêu xa...
Là những nhớ thương dâng lên bờ tột đỉnh
Có kẻ mỉm cười...
Cũng có kẻ lặng câm...
Là những chiều thấy ai đó âm thầm
Một mình bước trên phố đông rất vội
Giọt nước nào trên má ai nóng hổi
Tự tay mình lau hết giọt nhớ thương...
Yêu xa...
Là học cách kiên cường
Là tự bản thân phải vượt qua tất cả
Những khó khăn hay những lần vấp ngã
Em một mình đứng dậy giữa chông chênh
Vẫn biết rằnh anh mãi ở cạnh bên
Dõi theo em...
Và cũng nhớ
....cũng thương
Như em vậy!
Nếu khoảng cách là ngọn lửa đang cháy
Thì tình yêu là gió thổi thật êm
Ngọn lửa nhỏ gió kia thổi tắt
Và thổi bùng nhọn lửa lớn yêu thương...
Ngày mai đây trên khắp mọi nẻo đường
Ta vẫn sẽ dõi theo nhau từng bước
Tình yêu này, những điều ta nguyện ước
Rồi thời gian sẽ hóa phép nhiệm màu
Ngày mai đây ta sẽ được bên nhau
Phải cảm ơn những thử thách, gian lao
Mà yêu xa để lại...
Có những điều trong ta là mãi mãi
Có những điều hãy cứ để trôi đi!
Sài Gòn chiều nay nắng tươi màu anh nhỉ?
Mây trắng bay khơi dậy những tình yêu
Và dòng sông cứ uốn lượn mỹ miều
Nghe gió kể chuyện yêu xa muôn thuở...
Sầu Đông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét