Em bỏ quên điều gì nơi bậc thềm vàng nắng
Hoa sưa nở trắng
Để tang cuộc tình buồn
Gió rì rầm lời nguyện yêu thương
Để vá víu từng vết hằn ngày cũ
Chiều lá rủ
Mưa bay trắng trời
Tan tác hạt mưa rơi
Vị mặn thấm môi
Chua xót cả một thời con gái
Những giấc mơ hoang dại
Em quá bé nhỏ để giữ lại bên mình
Cuộc tình cứ thế lặng thinh

Rồi rơi vỡ ra trăm ngàn mảnh vụn
Em ngơ ngác
Nấc nghẹn chẳng thành câu
Thôi em nhé, lau khô giọt sầu
Rồi mai sẽ là một ngày đầy nắng
Như đời có đêm có ngày
Như tình yêu có chia tay...
(st)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét